Nhân
đọc thư TNS Thomas J. Dodd* gửi một đồng viện 57 năm
trước*
Trần
Phong Vũ
Gia đình tôi qua Mỹ tị nạn năm
1975. Trong 45 năm dài, chúng tôi đã chứng
kiến khá nhiều cuộc tổng tuyển cử lựa chọn nguyên thủ quốc gia và các đại biểu
vào lưỡng viện Quốc Hội Hiệp Chúng Quốc Hoa Kỳ. Nhưng chưa lần nào tôi thấy giới
truyền thông bị chỉ trích –nếu không muốn nói là mạt sát, thậm chí lăng mạ- nặng
nề như trong cuộc tổng tuyển cử lần này.
Dư luận quần chúng khắp nơi khắc nghiệt
lên án là mọi tiêu chuẩn về lương tâm, đạo đức nghề nghiệp đã bị những người cầm
trịch hệ thống truyền thông Mỹ vứt vào sọt rác. Nó không còn giới hạn trong phạm
vi cá thể mà tuồng như được điều hướng, dẫn giắt từ một khối lực có tổ chức qui
mô đâu đó. Điều kỳ lạ là nó còn lây lan sang cả giới làm truyền thông thuộc các
sắc dân thiểu số, kể cả chuyên nghiệp lẫn tài tử, trong đó có truyền
thông Việt Nam.
Bước qua đầu năm 2020, thời điểm sẽ có
cuộc tổng tuyển cử theo thông lệ được ấn định vào ngày 03-11, cũng là lúc đại dịch
Vũ Hán bùng phát nhưng bị Bắc Kinh ếm nhẹm cho đến hai tháng sau thế giới tự do,
trong đó có người
dân Mỹ, mới được báo động. Cả một mảng truyền thông vĩ đại, gồm những tờ báo,
những kênh truyền hình mang tầm vóc quốc tế bắt đầu đẩy mạnh tác vụ lèo lái dư
luận từng được khởi động ngay sau cuộc tổng tuyển cử cuối năm 2016 khi bà
Hillary, đại diện đảng Dân Chủ bất ngờ bị thảm bại trước ứng cử viên tay
mơ của đảng Cộng Hòa – ông Donald Trump.
Nói bất ngờ quả không sai. Trước hết,
ngay từ khi tên ông tỉ phú bất động sản này xuất hiện trong danh sách những
khuôn mặt chính trị hàng đầu của đảng Cộng Hòa khi ấy có lẽ ít ai nghĩ ông có
thể đánh bại được ngót 20 đối thủ gạo cội để dành được vị trí ứng viên chính thức
trong đảng Cộng Hòa. Nhưng rồi chuyện lạ đã xảy ra.
Tuy nhiên, để đối đầu với một ứng viên
có bề dày thành tích và kinh nghiệm nội trị cũng như ngoại giao, -lại thuộc
phái nữ vốn là niềm mơ ước, một cơ hội bằng vàng, để có một TT cùng giới tính của
đa số cử tri nữ thuộc cả hai đảng-, như bà Hillary, nguyên đệ nhất phu nhân tổng
thống Clinton và từng là Thương Nghị Sĩ, là ngoại trưởng trong chính quyền Barack
Obama vừa mãn nhiệm, sẽ không phải là chuyện dễ ăn.
Ấy vậy mà chuyện ngựa về ngược đã tái diễn.
Giây phút tin ông Donald Trump thắng cử
được công bố cũng là lúc có tin đồn tạp chí Newsweek
đã in sẵn số báo mới với trang bìa mang hình bà Hilarry, tân Tổng Thống thứ 45
của Hiệp Chúng Quốc Hoa Kỳ! Sau đó, các trang mạng xã hội lại chuyền tay tấm
hình bà Hillary khóc ròng được ghi chú là bà khóc khi hay tin mình thất cử.
Điều này thực hư ra sao không rõ.
Cho nên, chúng ta phải hiểu chuyện không
may này xảy ra đối với đảng Dân Chủ, cách riêng với bà Hillary là một nỗi đau đớn
pha lẫn tủi nhục và căm hận lớn lao như thế nào! Riêng với cựu TT Obama sự kiện
này còn là một lực cản bất ngờ cho những toan tính chính trị của ngài TT da màu
đầu tiên trong lịch sử nước Mỹ vừa mãn nhiệm với nhiều luyến tiếc.
Đối với giới truyền thông, thảm bại không
một dấu hiệu báo trước của bà Hillary và đảng Con Lừa trong cuộc bầu cử năm
2016, nỗi đau nhục này mang dạng thái của một tập đoàn kiêu căng, hãnh tiến ngầm
với chức danh Đệ Tứ Quyền, lần đầu tiên bị hạ đo ván bởi một chính trị gia tài
tử, vừa chân ướt chân ráo bước vào lãnh địa dành riêng cho những chính khách nhà
nghề. Vì thế, không phải chờ tới ngày ông Trump chính thức tuyên thệ, cả một hệ
thống truyền thông cánh tả cúc cung tận tụy tiếp tay những khuôn mặt đầu sỏ
trong đảng Dân Chủ vây quanh hai ông cựu Tổng Thống Dân Chủ Clinton và Obama, mở
đầu chiến dịch chống lại vị Tổng Thống tân cử.
Đây quả là một hiện trượng trái thường,
tôi chưa từng thấy khi chứng kiến cả chục cuộc bầu cử người cầm đầu Hiệp Chúng
Quốc Hoa Kỳ trong 45 năm qua. Trong suốt thời gian tranh cử, ứng viên của hai đảng
Dân Chủ/Cộng Hòa có thể vận dụng tất cả những thủ thuật riêng để triệt hạ đối
phương, bao gồm những đòn phép vạch lá tìm sâu để bôi nhọ lẫn nhau.
Nhưng khi kết quả cuộc bầu được công bố,
kẻ thua cuộc luôn giữ được truyền thống văn minh cao đẹp của một cường quốc hàng
đầu thế giới tự do, vui vẻ gọi điện thoại chúc mừng người vừa được dân chúng tín
nhiệm là Tổng Thống của họ trong nhiệm kỳ mới.
Trong ngày đăng quang của tân Tổng Thống,
người ta không chỉ thấy sự hiện diện của hai ứng viên Tổng Thống/Phó Tổng Thống
bên thua mà còn đông đảo những viên chức cao cấp, từ các cựu Tổng Thống các Tổng
Bộ Trưởng trong chính quyền vừa mãn nhiệm. Trong thâm tâm, chắc chắn đảng thua
cuộc không khỏi buồn tiếc. Đó là lẽ thường tình. Nhưng với tinh thần mã thượng,
lòng yêu nước, họ
biết dẹp qua một bên để nghĩ tới con đường lớn trước mặt vẫn mở ra cho họ cơ hội
được hiến pháp bảo đảm trong cuộc tranh đua nhiệm kỳ bốn năm tới.
Về phía quần chúng cử tri, dù vị tân lãnh
đạo đất nước chỉ có trên dưới 50% dân số bỏ phiếu bầu chọn, nhưng 50% còn lại vẫn
vui vẻ coi khuôn mặt mới là Tổng Thống của toàn dân Hiệp Chúng Quốc. Về phía hệ
thống truyền thông dòng chính, cho dẫu vẫn tồn tại sự đối kháng cách nào đó
nhưng cung cách biểu lộ vẫn biết tự chế trong phạm vi hiểu biết có thể chấp nhận.
Và như thế, sau một cuộc thay bậc đổi
ngôi ở thượng tầng kiến trúc quốc gia, nhịp sống xã hội Hoa Kỳ vẫn bình thường
trôi chảy.
Tuy
nhiên, nói vậy nhưng trong thực tế không phải hoàn toàn lúc nào cũng như vậy. Dĩ
nhiên, nó có thể diễn ra ở những cấp độ, hoàn cảnh khác nhau.
TNS Thomas J.
Dodd nói gì về Truyền Thông Mỹ 57 năm trước?
Thượng nghị sĩ Thomas J. Dodd sinh năm 1907, mất năm 1971. Ông
thuộc đảng Dân Chủ từng là Dân biểu hai nhiệm khóa tại Hạ Viện. Sau đó, trở
thành Thượng Nghị Sĩ thuộc Ủy Ban Tư Pháp Thượng Viện Hoa Kỳ. Ông là một chính
khách Mỹ nổi tiếng. Khác với nhiều đồng viện đương thời, ông ủng hộ triệt để chủ
trương tham chiến tích cực hơn ở Việt Nam để ngăn chặn chủ nghĩa cộng sản và
giúp đỡ nhân dân VNCH.
Ông
viết.
“Phái bộ, như BTT cho thấy, đã có thể phỏng vấn một số lãnh tụ Phật giáo và lãnh tụ thanh
niên mà Báo chí tường trình là đã bị
giết trước đó. Cũng không thể tìm ra bằng cớ chứng minh cho những bài tường
trình đã được đăng trên Báo chí rằng các nhà sư đã bị quăng xuống đất từ những
tầng trên, trong cuộc bố ráp Chùa Xá Lợi.
Điều mà tất cả những bài tường trình đạt được, theo ý kiến
tôi, ấy là một lần nữa Dân Mỹ bị thông
tin sai lạc một cách trầm trọng bởi một số Báo chí về tình hình của một đất
nước xa lạ mà rất liên quan đến họ. Chúng ta được cho biết rằng Chính
phủ Ô. Diệm đã có tội trong việc đàn áp tôn giáo một cách tàn bạo đến nỗi đã
làm cho các thầy tăng ngây thơ vô tội buộc phải tự sát (tự thiêu – ND) để phản
đối. Bây giờ hoá ra rằng chuyện đàn áp đó hoặc không có hoặc đã bị thổi phồng
rất nhiều, và rằng sự dấy động chủ yếu là sự dấy dộng chính trị”.
(The Mission,
as its report pointed out, was able to interview a number of Buddhist leaders and youth leaders who had been reported killed. It could find no evidence to
substantiate published reports in the press that Buddhist monks had been thrown
from upper stories during the raid on the Xa Loi pagoda.
What all this
adds up to, in my opinion, is that the
American people have once again been grievously misinformed by some of their
newspapers on a foreign situation that vitally concerns them. We were told
that the Diem government was guilty of such brutal religious persecution that
innocent Buddhist monks had been driven to commit suicide in protest. Now it
turns out that the persecution was either nonexistent or vastly exaggerated,
and that the agitation was essentially political).
Để
chứng minh cho niềm tin của mình, TNS Dodd nêu lên vài trường hợp cụ thể trong
quá khứ và cả vào thời điểm lúc bấy giờ cho thấy tính chất bất lương của hệ thống
báo chí Hoa Kỳ. Đầu tiên, trong Đệ Nhị Thế Chiến, nhiều tờ báo lớn Mỹ tung tin:
“Mikhailovich là một người hợp tác
với Quân đồng minh và Tito là một nhà ái quốc vĩ đại theo chủ nghĩa Quốc gia.
Kết cục Tướng Mikhailovich là một người phản bội và sự thiết lập chủ nghĩa CS ở
Nam Tư”.
(Mihailovich was a collaborator and Tito was a
great national leader. The result was the betrayal of General Mihailovich and
the installation of a Communist regime in Yugoslavia).
Sau khi thế chiến thứ hai kết thúc, một số
báo chí lại cho rằng:
“Tưởng Giới Thạch là một tên lừa đảo và những người CS Trung
Quốc là những nhà cải cách ruộng đất; và kết quả là sự nhìn gà hoá cuốc này đã
dẫn đến chuyện thiết lập chế độ CS ở Trung Quốc”.
(Chiang was a crook and the Chinese Communists were
agrarian reformers; and the result was a confusion of policy that led to the
installation of a Communist regime in China).
Chưa
hết, vẫn theo ông
Dodd:
“…mới đây thôi, có những tờ báo nói
cho dân Mỹ biết rằng Castro không phải là một tên CS mà là một kết hợp giữa
Robin Hood và Thomas Jefferson; và kết quả là một chế độ CS ở Cuba”.
(At a later date there were papers which told the American people that
Castro was not a Communist but a cross between Robin Hood and Thomas Jefferson;
and the result was a Communist regime in Cuba).
Trở về với hệ quả tệ hại trước mắt
của biến cố 01-11-1963, thư của TNS Thomas J. Dodd gửi TNS James O. Eastland viết với giọng mỉa
mai nhưng qua đó cho thấy những điều ông tiên đoán đã trở thành sự thật 12 năm
sau:
“Bây giờ chúng ta lại trở thành nạn
nhân của một trò xỏ lá khác, và rồi hậu quả của chuyện xỏ lá này là Chính phủ
của Tổng thống Ngô Đình Diệm đã bị tiêu diệt, và điều này dẫn tới tình trạng
hỗn loạn, và tình trạng hỗn loạn đã tạo ra một tình thế là khó mà chống lại
chuyện CS sẽ chiếm quyền”.
(Now we have been the victim of still another hoax,
in consequence of which the government of Ngo Dinh Diem has been destroyed and a chaotic situation has been created that
will make a Communist takeover more difficult to resist).
Từ cách nhìn tiêu cực về
báo chí và nói chung truyền thông Hoa Kỳ, TNS Dodd quả quyết là nó đã tạo ảnh
hưởng quá tệ cho vấn đề an ninh nội địa Mỹ. Do đó ông đề nghị TNS Eastland in
và phân phối BTT cho mỗi TNS với hy vọng là các vị này sẽ kiếm giờ để đọc và suy nghĩ một chút về những
hàm ý trong đó. Ông cũng tin rằng:
“…Nó
có thể giúp ích nếu các thành viên Báo chí tự vấn về chuyện những tờ báo quan
trọng Mỹ đã có thể làm cho chúng ta lầm lạc đến như thế trong những tình huống kể trên.”
(…It might be
helpful if members of the press were to ask themselves some questions about how
important American newspapers could so mislead us in these situations).
Vài suy tư trước
một Hoa Kỳ hoảng loạn hôm nay
Trở về hiện tại, sau cái chết của George
Floyd, một người da đen có tiền án bị cảnh sát chặn bắt vì tình nghi lưu hành bạc
giả, các cuộc biểu tình mang danh hiệu Black Lives Matter (BLM) diễn ra khắp nước.
Ban đầu mang danh bất bao động. Không lâu sau, đã biến thành những vụ cướp bóc,
đốt phá các siêu thị lớn, thậm chí cả tòa án, công sở, các nơi thờ tự, các
Thánh đường có lịch sử hàng trăm năm. Đi xa hơn, họ còn giật đổ các tượng danh
nhân trong đó có tượng Washington, vị Tổng Thống đầu tiên của Hiệp Chúng Quốc
và tượng các Thánh, kể cả tượng Đức Maria, Chúa Giêsu! Đây là lúc BLM đã biến dạng
khi có sự hiện diện của Antifa, Anarchy các nhóm cực tả -cụ thể là những thành
phần bạo tợn trang bị vũ khí cùng mình tôn thờ chủ nghĩa Mác-xít mang theo những
lá đại kỳ Trung Cộng, Cuba, Đông Âu cũ đỏ chói nghênh ngang diễu hành với thái
độ hãnh tiến, thách thức trên đường phố-.
Đi xa hơn, đám đông bạo loạn còn ngang
nhiên biến cả một khu phố lớn ở Seattle, bang Washington thành một “khu tự trị!”
trong nhiều tuần lễ với
những rào cản có người vũ trang đứng gác, không cho bất cứ ai bước qua, kèm
theo hiệu lệnh tương tự như “một quốc gia tự quản trong một quốc gia” mà chính
quyền địa phương ngó lơ, như không có chuyện gì, nếu không muốn nói là đồng lõa.
Cho đến lúc có cảnh thương vong, chết chóc, mùi xú uế bốc lên, nhờ sự can thiệp
của trung ương mới vãn hồi trật tự trong cảnh hoang tàn đổ nát. Và trường hợp
Seattle không phải là trường hợp đơn lẻ.
Một sự trùng hợp dễ nhận ra là hầu như tất
cả những
nơi BLM, Antifa và Anarchy lộng hành nhiều nhất, đập phá, chà đạp lên luật pháp
nhiều nhất đều xảy ra ở những thành phố thuộc các tiểu bang do các Thống Đốc đảng
Dân Chủ nắm quyền
Theo dõi cung cách ứng xử kỳ lạ thiếu
nghiêm túc của giới truyền thông thiên tả trong thời điểm xảy ra những hành vi
bạo loạn vô quân, vô pháp này có lẽ không mấy ai không nhận ra sự bất bình thường
hàm ẩn trong đó. Sự trái thường dễ nhận thấy, trước hết là những vụ bạo loạn dẫn
tới cảnh tượng hoang tàn, vô chủ như Porland mới đây và Seattle hồi vài tháng
trước thường chỉ được các cơ quan truyền thông lớn như CNN, Washington Post,
New York Times tường trình lấy lệ. Chi tiết về tính nghiêm trọng của những trường
hợp tác hại kinh hoàng đụng chạm tới sự an toàn sinh mạng người dân chỉ được
phơi bày qua những nỗ lực mang tính cá nhân đột xuất. Thí dụ ngay giữa thanh
thiên bạch nhật hôm 14-8 vừa qua, phải nhờ các clip video tài tử người ta mới
được chứng kiến tận mắt một nhóm BLM lồng lộn kéo tới trước khu cư trú của người
da trắng ở Seattle đòi chủ nhân phải nhường nhà cho họ! (A group of Black Lives
Matter protesters in Seattle marched through a residential neighborhood this
week demanding that white residents give up their homes, dramatic video shows.)
Một thí dụ khác là trường hợp bà Thị trưởng
Jenny Durken hiện đang phải đối diện với vụ kiện phải rời chức vụ vì vai trò của
bà ta trong các cuộc biểu tình bạo động khởi phát hồi tháng 6 xâm chiếm khu phố
trung tâm Seattle, sau đó lại bị đổi tên -mà
dư luận cho rằng bà ta đã có thái độ đồng lõa-. (The city’s
mayor, Jenny Durkan, is also facing
a legal battle
to get her kicked out of office for her role in Seattle’s violent protests,
which started in June when demonstrators took over its Capitol Hill district
and later renamed it.) Những tin quan trọng tương tự chỉ vì đụng chạm tới giới
cầm quyền Dân Chủ do hành vi bạo động chà đạp luật pháp quốc gia của nhóm BLM gây
ra thường rất ít được truyền thông dòng chính loan tải chi tiết.
Nhìn về quá khứ gần của 57 năm trước
(1963), khi TNS Thomas J. Dodd phát hiện
những hành vi bất lương của giới truyền thông dòng chính Hoa Kỳ trước, sau thế
chiến thứ nhất và trong biến cố 01-11-63
tại Việt Nam, người ta thấy tính chất tuy nghiêm trọng nhưng dù sao nó cũng
chưa đến nỗi trực tiếp đụng chạm tới quyền lợi thiết thân của Hiệp Chúng Quốc Mỹ,
nói rõ hơn là ảnh hưởng cụ thể tới an ninh nội địa, nhất là đường lối, chính sách
và căn tính nhân bản duy linh của nền văn minh, văn hóa đặc thù của siêu cường
thế giới này.
Không ai phủ nhận, trước và sau cuộc nội
chiến Bắc Nam rất nhiều lần đất nước Hoa Kỳ đã từng có những cuộc xung đột lớn
dẫn tới đổ máu đe dọa trực tiếp sự toàn vẹn lãnh thổ vì nhiều căn do trong đó
có vấn đề gọi là xung đột chủng tộc. Nhưng tất cả đều trong tầm giới hạn có thể
hiểu được nếu không muốn nói là cần thiết giúp chỉnh sửa những khiếm khuyết
trong cơ chế điều hành đất nước để đạt tới trình độ tương đối hoàn chỉnh như
ngày nay.
Thế nên, bằng cái nhìn vô tư không đoán
xét theo thiên kiến, khó có thể phủ nhận một sự thật nước Mỹ đang trải qua nguy
cơ một cuộc khủng khoảng trầm trọng về nhiều phương diện
Trên hết là cuộc khủng hoảng về tâm
linh. Từ một đất nước nhờ bám trụ vào nền văn minh Thiên Chúa Giáo để đạt được
trình độ tiến bộ, hùng mạnh bậc nhất thế giới, do những căn nguyên ngoại tại,
ngày nay Hoa Kỳ đang bị những thế lực xấu xoay chiều hướng theo chủ nghĩa “duy
vật chất”, coi nhẹ những giá trị tinh thần, chỉ biết chạy theo tiền tài, lợi
nhuận vốn là mục tiêu béo bở để mua chuộc của Bắc Kinh lâu nay.
Bước ngoặt lớn nhất là sự đưa đẩy của lịch
sử khiến ông Barak Obama, một người da màu theo Hồi Giáo bất ngờ trở thành vị Tổng
Thống thứ 44 của Hiệp Chúng Quốc. Tuy ở vị trí chủ nhân ông Nhà Trắng trọn hai
nhiệm kỳ tổng cộng 8 năm, nhưng với tham vọng vô biên để có thời gian vo tròn
bóp méo đất nước Cờ Hoa trở thành một xứ sở phi Thiên Chúa Giáo, ông muốn nối
dài triều đại của ông, bằng cách lần hồi tạo nên một mối giây liên hệ chặt chẽ
với bà Hillary Clinton với nhiều thủ thuật khác nhau suốt thời gian dễ dãi để
cho đương sự toàn quyền léo lái đướng hướng Ngoại giao trong hai nhiệm kỳ dài.
Ví đã có dụng ý chuẩn bị cho bà Hillary ra ứng cứ sau khi ông mãn nhiệm với niềm
tin chắc chắn bà sẽ đắc cử với cương vị nữ TT đầu tiên của Hiệp Chúng Quốc nên
ông đã tìm cách thuyết phục ông Joe Biden lui bước, dù trên nguyên tắc vị phó
TT mãn nhiệm đương nhiên được đảng đề cử.
Điều này lý giải cho những hành vi chưa
hề có tiền lệ của ông Obama kể từ ngày phải rời Nhà Trắng. Thay vì hành sử như
các đồng nhiệm khác, cùng vợ con trở về nơi cư ngụ trước vui cuộc sống mới của
một cựu TT, ông thiết lập một bản doanh ngay tại DC cách tòa Bạch Ốc không xa với
một số nhân sự thân tín vây quanh. Điều cần lưu ý là mục tiêu ban đầu của ông
Obama chỉ để tiện bề to nhỏ luận bàn, tìm mưu tính kế với phiên bản TT thứ hai
của ông là bà Hillary mà ông tin như đinh đóng cột sẽ là người thay thế ông.
Nhưng, chuyện ngựa về ngược đã làm đảo lộn
tất cả. Sự kiện hi hữu này
đã tạo nên cảm giác bất ngờ từ công luận, các ông bà thày bói sáng, tới nỗi đau
điếng của người phụ nữ “dễ có mấy tay” Hillary Clinton và đám đông năng nổ,
hãnh tiến trong hệ thống truyền thông thiên tả. Riêng ông Obama cũng đau không
kém. Nhưng là người vốn có tiếng là thâm, ông lẳng lặng tương kế tựu kế biến bản
doanh của vợ chồng ông
thành một nơi vừa là bộ tham mưu vừa là một cứ điểm tiến hành tức thời cuộc đại
tấn công nhắm vào vị Tổng Thống thứ 45 ngay từ khi đương sự chưa kịp tuyên thệ
để chính thức bước vào Nhà Trắng khởi đầu nhiệm kỳ một. Bài điếu văn ông Obama
đọc trong buổi tưởng niệm một nhân vật vừa mãn phần mới đây bỗng dưng biến
thành đề tài cho một cuộc lăng mạ ông Trump, người kế vị ông hơn ba năm trước.
Lần đầu chân diện ông bộc lộ qua cử điệu hung hãn, giọng nói hằn học khác thường,
tiêu biểu cho một con người tham quyền cố vị luôn nuôi ý đồ đạp đổ những giá trị
nhân bản, văn minh của nước Mỹ.
Cho nên không phải chờ tới năm cuối nhiệm
kỳ một chuẩn bị tổng tuyển cử, ông Trump bị lôi ra đàn hạch, tiếp theo những hoạnh
hoẹ quanh đại dịch Virus Tàu, những cuộc bạo loạn do BLM, Antifa, Anarchy hung
hãn phát động trên khắp lãnh thổ với sự điểu khiển ẩn mặt của ai đó và sự tiếp
tay của hệ thống truyền thông bất lương… mà thật sự nó đã nhất loạt nổ ra từ
giây phút ông Trump được công nhận là người thắng thế trong cuộc bầu cử ngày
03-11-2016!
Nhìn vấn đề có nguyên ủy, đầu đuôi, gốc
ngọn như thế người ta mới hiểu được kẻ chính người tà. Từ đấy nhận ra cái thế
chênh vênh, nguy hiểm, mất còn của Hoa Kỳ hôm nay để tự tìm ra giải pháp qua lá
phiếu và câu trả lời trong ngày tổng tuyển cử cận kề
Trước khi chấm dứt, người viết mạo muội
mượn những dòng sau đây của tác giả Nguyễn Thị Bé Bảy (edit phỏng theo PragerU
ngày 19-8-2020) với tiêu đề “Sự phân biệt chủng tôc có thể chế!” để thay cho lời
kết bài này.
Thưa quý vị,
Đầt nước chúng ta đang gặp khó khăn,
nguy hiểm,
Quý vị có kết luận gì, khi chứng
kiến những kẻ cướp bóc và bạo loạn kiểm soát đường phố của chúng ta, trong khi
cảnh sát cũng hiện diện tại đó nhưng không thể làm được gì để đối phó, vì họ bị
trói tay bởi những "luật lệ" của nhà cầm quyền địa phương (Dân chủ!)
Quý vị có kết luận gì khác, khi
những kẻ thống trị truyền thông, những nhân vật nổi tiếng và chính trị gia cùng
nhau ngụy biện cho những tên phạm pháp nhân danh "công bằng xã hội"?
Quý vị có kết luận gì khác, khi các
tập đoàn lớn vội vàng cam kết ủng hộ hàng triệu mỹ kim cho các tổ chức như
Black Lives Matter, để mua lấy sự an toàn bản thân khỏi cỗ máy thù hận của cánh
tả?
Đã đến lúc chúng ta phải phổ biến
những thông điệp khác thôi!
Hoa Kỳ là một đất nước tuyệt vời cho
tất cả mọi người, mọi chủng tộc, cho những người làm việc chăm chỉ và chơi đúng
luật.
Những tiếng nói hùng hồn, mạnh mẽ
như Candace Owens, Larry Elder, Brandon Tatum, Burgess Owens và Jason Riley
đang cất cao để chống lại sự xấu xa mà họ đang mắt thấy tai nghe: đó là những
lời nói dối mà tác dụng của nó là hủy diệt nước Mỹ thân yêu của chúng ta.
Sau đây là những thông điệp của họ,
thông điệp của những người Mỹ Đen, chống lại những lời nói dối có tác dụng và
có khả năng hủy diệt nước Mỹ!
Candace
Owens
-
Không một ai, không có bất cứ một người nào bênh vực hay bào chữa cho thủ phạm
gây ra cái chết của George Floyd, vậy tại sao các cuộc bạo động lại xảy ra? Bởi
vì đó là điều mà giới truyền thông muốn nó xảy ra.
Những
người Mỹ da đen hãy thức tỉnh, hãy tự thăng tiến, và đừng để cho giới truyền
thông mệnh danh là dòng chính làm chủ quý vi!
Candace
Owens
Larry
Elder
-
Một trong những câu chuyện lớn mà #FakeNews thường rêu rao, đó là sự phân biệt
chủng tộc có "thể chế", có "cấu trúc" và có "hệ
thống" vẫn là một vấn đề lớn tại Hoa Kỳ, trong khi trên thực tế, chủng tộc
không bao giờ là rào cản đáng kể cho sự thành công ở đất nước này!
Larry
Elder
Brandon Tatum
-
Đừng để truyền thông đánh lừa quý vị! Đa số người Mỹ ủng hộ cảnh sát, không ủng
hộ việc phá hủy thành phố của họ.
Vấn
đề lớn nhất với sự trưởng thành của người Mỹ da đen..., không phải là sự
phân biệt chủng tộc, không phải là sự tàn bạo của cảnh sát, hay tội phạm giữa
những người da đen với nhau..., mà là sự "tẩy não tâm thần"!
Brandon
Tatum
Burgess Owens
-
Đối với người da trắng cấp tiến, không có gì đáng gờm hơn một người da đen
có giáo dục và kính sợ Thiên Chúa!
Không
đâu, người bạn thân của tôi! Không có chủ nghĩa phân biệt chủng tộc có hệ thống
tại Hoa Kỳ..., chỉ có chủ nghĩa "Mác- xít Tinh Hoa" có hệ
thống, là ÁC QUỶ, nó được xử dụng, được lạm dụng để loại bỏ bất cứ ai hầu
giành lấy QUYỀN LỰC!
Burgess
Owens
Jason
Riley
-
Các nhà hoạt động da đen và da trắng cấp tiến nhấn mạnh sự phân biệt chủng tộc,
vì nó phục vụ lợi ích của họ, chứ không phải vì nó thật sự cải thiện địa vị của
người da đen..
Jason
Riley
*Lá thư của Thượng
Nghị Sĩ Thomas J. Dodd được ký giả Ngy Thanh, nguyên cộng tác viên nhật báo
Sóng Thần ở Sàigòn trước tháng Tư năm 75, hiện định cự ở Mỹ. tìm thấy trong
Bản Tường Trình (BTT) của Phái Bộ Liên Hiệp Quốc Đi Tìm Sự Thật ở Việt Nam năm
1963 được lưu trữ trong văn khố Bộ Ngoại Giao HK. Đây là cơ duyên hi hữu giúp dịch
giả Nguyễn Văn Thực hiện ở Na Uy, có thêm tư liệu để đưa vào BTT ông có trong
tay từ trước vốn được lấy từ kho tài liệu của LHQ mà về căn bản giống hệt bản của
BNG Hoa Kỳ, ngoại trừ không có lá thư của TNS Dodd. Được biết dịch giả kiêm nhà
văn Nguyễn Văn Thực đã chuyển ngữ sang tiếng Việt trọn vẹn BTT này cùng với một
số văn kiện liên hệ.
Trong một tương lai không xa, quý độc
giả sẽ có cơ hội được thưởng lãm sử
liệu quan trọng này dưới hình thức một tác phẩm song ngữ Việt/Anh do một nhóm
trí thức Việt Nam tại Hoa Kỳ xuất bản.
No comments:
Post a Comment